Lionel Messi: “Tôi Đã Đặt Cả Cuộc Đời Mình Cho Chiến Thắng ở World Cup
Chức vô địch World Cup là như một viên kim cương lấp lên vương miện vĩ đại của Lionel Messi, là nền tảng giúp El Pulga giành Quả bóng vàng thứ 8 trong sự nghiệp. Trong cuộc phỏng vấn với tờ France Football, Messi đã chia sẻ hành trình sự nghiệp rực rỡ của mình.
Danh hiệu Quả bóng vàng đầu tiên của Messi liên quan đến màn trình diễn trong màu áo Barcelona, trong khi 2 danh hiệu gần đây kết nối với màu áo của Argentina. Việc đăng quang World Cup cùng Argentina là chiếc vương miện mà Messi đã chờ đợi…
Messi nói: “Tôi đã dành hầu hết sự nghiệp của mình ở Barca, nơi tôi đạt được mọi thứ: nhiều chức vô địch La Liga và vài cúp Champions League. Tuy nhiên, việc không giành được danh hiệu gì với đội tuyển giống như cái gai đâm vào tôi. Nhưng trong vài năm gần đây, cuối cùng tôi đã có thể đoạt những danh hiệu lớn như Copa America và World Cup. Quả bóng vàng này không chỉ là sự công nhận cho tôi mà còn là dành cho đồng đội. Tôi cũng rất hạnh phúc khi có thể chia sẻ niềm vui đó với người dân Argentina.”
Tuy nhiên, hành trình ấy đã không bắt đầu suôn sẻ khi Argentina thua Saudi Arabia. Messi nói về khoảnh khắc khó khăn đó: “Đó là thời điểm rất khó khăn vì chúng tôi không nghĩ rằng sẽ khởi đầu giải đấu như thế. Thất bại đó là một đòn đau, tôi không giấu diếm điều đó vì chúng tôi biết nếu chúng tôi hòa hoặc thua nữa, chúng tôi sẽ về nhà.”
Messi chia sẻ về áp lực trước trận đấu thứ 2: “Mọi thứ khá bấp bênh. Dù chúng tôi tự tin về khả năng của mình, kết quả của trận đầu tiên đã tạo ra những nghi ngờ và lo lắng vì nếu sẩy chân lần nữa, mọi thứ sẽ kết thúc. Chúng tôi bảo nhau là phải tập trung vào trận đấu, vào những gì chúng tôi đã tạo dựng nên thành công trước đó. Không phải vì thua một trận đấu mà chúng tôi phải lật dở từng chi tiết. Chúng tôi biết mình phải xoay chuyển cục diện. Dù vậy, vẫn có rất nhiều áp lực và điều đó được cảm nhận rõ nét trong trận đấu, cho đến khi bàn thắng xuất hiện. Sau đó, cả đội đã tìm lại được bản sắc, chúng tôi bắt đầu chơi một cách điềm tĩnh và kiên nhẫn. Trận đấu này rất quan trọng với chúng tôi.”
Trận tứ kết với Hà Lan là một điểm quan trọng trong hành trình của chúng tôi. Trước trận, đội Hà Lan, đặc biệt là HLV trưởng và một số cầu thủ, đã đưa ra những tuyên bố khiến cho tình hình trở nên căng thẳng. Trận đấu diễn ra với những khoảnh khắc nóng, đặc biệt là trong loạt đá luân lưu. Sau trận, có nhiều ý kiến trái chiều về việc Argentina trở thành “kẻ phản diện,” nhưng mọi chuyện không chỉ dừng lại trên sân bóng.
Câu chuyện tiếp tục khi tôi đưa ra những lời chỉ trích đối với cầu thủ Wout Weghorst bằng cách nói “Qué miras bobo?” (“Nhìn cái gì, thằng ngu?”). Tôi thừa nhận không thích cách hành động của mình, nhưng giải thích rằng tình huống căng thẳng và áp lực của trận đấu đã đóng góp vào hành động đó.
Trong trận chung kết với Pháp, một trận đấu tuyệt vời, tôi đánh giá đó là một trong những trận đấu xuất sắc nhất của mình trong màu áo Argentina. Mặc dù chúng tôi đã kiểm soát trận đấu, nhưng Pháp đã gỡ hòa nhanh chóng. Dù buồn bã vì không giành chiến thắng trong 2 hiệp chính thức, nhưng chúng tôi đã xuất sắc giành chức vô địch trong loạt đá luân lưu.
Khi Kylian Mbappe gỡ hòa, tôi không bao giờ nghĩ về việc mất hy vọng. Chúng tôi đã trải qua những tình huống tương tự và biết cách giữ bình tĩnh. Tình huống đó chỉ là một thử thách và chúng tôi vượt qua được.
Trong hiệp phụ, mỗi đội đều có cơ hội ghi bàn. Khi tôi ghi bàn để vươn lên, tôi nghĩ rằng chúng tôi đã chiến thắng, nhưng Pháp lại gỡ hòa từ một quả phạt đền. Sau đó, thủ thành Emiliano Martinez có một pha cứu thua quan trọng trước Randal Kolo Muani. Cảm xúc của tôi là sự kỳ vọng và căng thẳng, nhưng chúng tôi đã vượt qua mọi thách thức để giành chiến thắng.
Khi Gonzalo Montiel thực hiện cú đá luân lưu quyết định, cảm xúc của tôi là không thể diễn tả. Tôi đã có thể chia sẻ niềm vui với gia đình và nói rằng chúng tôi đã đạt được mục tiêu. Khi tôi chạm vào chiếc cúp World Cup, đó là lúc tôi thực sự nhận ra rằng chúng tôi là nhà vô địch thế giới.
Sau những thất bại trước đó, có lúc tôi mất hy vọng, thậm chí tôi đã rời khỏi đội tuyển. Nhưng lần này, chúng tôi đã vượt qua mọi khó khăn và giành chiến thắng. Đó là sự công bằng cho sự cố gắng và cam kết của đội bóng.
Về quyết định chuyển nhượng đến Inter Miami, đó là một quyết định cân nhắc nhiều lựa chọn. Tuy có nhiều đề nghị từ các CLB châu Âu và cả Saudi Arabia, nhưng cuối cùng, tôi và gia đình quyết định đến Miami vì chúng tôi hạnh phúc ở đây. Cuộc sống hàng ngày ở Miami và khí hậu tốt đã tạo điều kiện tốt nhất cho gia đình tôi.
Về Barca, tôi đã mong muốn trở lại nhưng không thành. Tôi vẫn theo dõi họ và cảm thấy đội bóng đang phát triển tích cực dưới sự dẫn dắt của Xavi. Tôi còn nói về sự tiến bộ của đội bóng và sự xuất sắc của các cầu thủ trẻ.
Về MLS, giải đấu đã phát triển và có tiềm năng lớn. Tôi đã tham gia một số trận đấu và cảm thấy đây là một giải đấu đầy thách thức với nhiều tài năng trẻ.
Inter Miami đã không vượt qua vòng play-off, điều đó đồng nghĩa với việc tôi sẽ có gần 4 tháng nghỉ ngơi mà không thi đấu. Có khả năng tôi sẽ được cho mượn tới Barca hoặc một CLB khác ở châu Âu không?
Không có khả năng đó xảy ra. Thật đau lòng khi chúng tôi không thể vượt qua vòng play-off, mặc dù chúng tôi đã rất gần. Mùa hè vừa qua, đội bóng gặp khó khăn với việc một số cầu thủ gặp chấn thương, và chúng tôi cần phải thi đấu một lịch trình khó khăn, đôi khi là 3 trận trong vòng 3 ngày. Điều này không phải là điều mà chúng tôi quen thuộc. Tuy nhiên, chúng tôi đã giành được danh hiệu đầu tiên cho CLB (Leagues Cup) và đảm bảo suất tham dự CONCACAF Champions Cup.
Vậy là bạn đã quyết định kết thúc sự nghiệp chơi bóng ở châu Âu của bạn?
Đúng, tôi nghĩ vậy. Tôi biết mình rất may mắn khi có một sự nghiệp đầy ắp thành công ở châu Âu, nơi tôi đã chơi suốt nhiều năm. Hiện tại, tôi đã chuyển sang một giai đoạn mới khi đến Mỹ và không có kế hoạch trở lại châu Âu chơi bóng. Tất nhiên, tôi sẽ luôn giữ trong tâm trí những kỷ niệm với Champions League và La Liga, những trận đấu có ấn tượng đặc biệt. Tuy nhiên, tôi đã đóng góp hết mình nên không có lý do gì phải hối tiếc.
Làm thế nào bạn cảm thấy về thể lực hiện tại và bạn sẽ thi đấu trong thời gian nào?
Tôi cảm thấy khá tốt. Tôi luôn tập trung vào từng ngày một, không nghĩ quá xa về tương lai. Về mặt thể lực, tôi cảm thấy ổn. Tôi sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi trong vài tháng tới, điều mà trước đây chưa bao giờ xảy ra trong sự nghiệp của tôi. Tôi dự định trở lại tập luyện vào tháng 1 để chuẩn bị cho mùa giải mới và cũng để sẵn sàng cho Copa America, diễn ra từ 20/6 đến 16/7. Tôi không biết mình sẽ còn thi đấu trong bao lâu. Tôi muốn tiếp tục cho đến khi không còn có khả năng thi đấu hoặc khi điều kiện thể chất không cho phép. Thời gian sẽ trả lời câu hỏi đó.
Copa America sẽ diễn ra trong vài tháng tới ở Mỹ, hai năm trước khi World Cup được tổ chức tại đây cùng với Mexico và Canada. Bạn có muốn bảo vệ danh hiệu đã giành được ở Qatar tháng 12 năm ngoái không?
Tất nhiên, tôi luôn mong muốn tham gia vào những trận đấu như vậy, đặc biệt sau khi trở thành nhà vô địch thế giới. Nhưng còn rất nhiều thời gian đến lúc đó. Dù thời gian có trôi nhanh, nhưng còn vài năm nữa mới đến World Cup, và tôi không muốn nhìn quá xa về tương lai. Quan trọng không chỉ là sự có mặt, mà còn là có khả năng đóng góp cho đội. Tôi hiểu rằng khi đó tuổi của tôi (39) có thể là một thách thức, nhưng chúng ta sẽ đợi xem tôi cảm thấy như thế nào khi đó.
Bạn đã có dự án cho bản thân sau khi giải nghệ chưa?
Cơ bản là tôi sẽ quay trở lại sống ở Barcelona. Đó là nơi chúng tôi gọi là nhà, nơi có gia đình, bạn bè và những điều thân quen. Nhưng tôi không biết mình sẽ làm gì vào thời điểm đó. Hiện tại, tôi không muốn nghĩ về nó và muốn tận hưởng những năm tháng cuối cùng trong sự nghiệp cầu thủ, làm những điều mà tôi luôn thấy vui vẻ từ khi còn nhỏ. Sau khi treo giày, tôi chắc chắn sẽ có một hướng đi mới. Trở thành HLV? Tôi không nghĩ nhưng chắc chắn sẽ liên quan đến bóng đá vì đó là đam mê của tôi suốt cả cuộc đời.